9x làm 'đồng nát' kiếm hơn 700 triệu mỗi tháng
(Thị trường tài chính) - Trong suy nghĩ của nhiều người, nhặt rác, thu gom phế liệu là công việc gắn liền với sự lam lũ, bấp bênh và ít ai coi đó là một con đường mưu sinh nghiêm túc. Thế nhưng với những người gắn bó lâu dài, họ không gọi đó là “nhặt rác”, mà là… “nhặt tiền”.
Thực tế cho thấy, mỗi ngành nghề đều có “đất sống” riêng. Khi được tổ chức bài bản, hiểu thị trường và dám làm, nghề thu gom phế liệu có thể mang lại nguồn thu nhập vượt xa tưởng tượng. Với những người gắn bó lâu dài, họ không gọi đó là “nhặt rác”, mà là… “nhặt tiền”.

Bỏ dở con đường học vấn, rẽ hướng sang trường nghề
Lộ Lộ, sinh năm 1994, trong một gia đình nông thôn ở Nam Thông, tỉnh Giang Tô (Trung Quốc). Bố mẹ cô làm ruộng nên kinh tế chỉ đủ trang trải sinh hoạt hằng ngày. Ngay từ nhỏ, cô đã hiểu rằng, học tập là con đường hiếm hoi để thay đổi cuộc sống.
Tuy nhiên, dù rất cố gắng, thành tích học tập của Lộ Lộ không nổi bật. Khi đứng trước kỳ thi đại học, cô quyết định dừng lại, lựa chọn học trường nghề để sớm ra xã hội kiếm sống.
Năm 2008, Lộ Lộ theo học ngành vận hành máy CNC – một ngành được xem là “hot” thời điểm đó. Các trường quảng bá rằng sinh viên ra trường dễ xin việc, thu nhập ổn định, thậm chí có cơ hội làm công việc văn phòng nếu giỏi lập trình máy.
Hai năm sau, cô đi thực tập tại nhà máy theo sự sắp xếp của trường. Mức lương chỉ vài trăm nhân dân tệ mỗi tháng. Tại đây, Lộ Lộ nhận ra rằng, nếu không có nhiều năm kinh nghiệm, người mới gần như chỉ làm việc phụ, rất khó tiếp cận phần kỹ thuật cốt lõi.
Khi tốt nghiệp, cô từ chối công việc được phân công, tự mình ra ngoài tìm việc với hy vọng có hướng đi khác.
Đi làm sớm vàp cú sốc đầu đời
Năm 2011, mới 17 tuổi, Lộ Lộ bắt đầu đi làm tại một cửa hàng thời trang trong huyện. Lương cơ bản chỉ khoảng 800 nhân dân tệ (2,9 triệu đồng), cộng hoa hồng mỗi tháng được hơn 1.200 nhân dân tệ (4,5 triệu đồng) – mức thu nhập phổ biến lúc bấy giờ.
Để tiết kiệm chi phí, cô thuê một kho nhỏ làm chỗ ở, không điện, không nước, gió lùa bốn phía. Dù vậy, Lộ Lộ vẫn chấp nhận vì “có việc làm đã là may mắn”.
Một năm sau, cô gặp biến cố lớn đầu tiên: bị lừa đảo qua điện thoại. Đối tượng giả danh nhân viên ngân hàng, lấy thông tin tài khoản và chiếm đoạt hơn 2.000 nhân dân tệ (gần 7,4 triệu đồng), tương đương gần hai tháng lương của cô. Số tiền không lớn với nhiều người, nhưng với Lộ Lộ khi đó là cả gia tài.
Sau cú lừa, cuộc sống của cô càng thêm chật vật. Nhưng cũng chính lúc này, một cơ hội khác bất ngờ mở ra.

Tình cờ sang Nhật Bản, bước ngoặt lớn ở tuổi 19
Năm 2013, một người bạn của Lộ Lộ biết được thông tin tuyển lao động sang Nhật Bản làm việc thông qua công ty môi giới. Không rõ cụ thể công việc, nhưng mức lương được giới thiệu khá cao. Người bạn rủ Lộ Lộ đi cùng để “cho yên tâm”.
Kết quả, người bạn không trúng tuyển, còn Lộ Lộ lại được môi giới thuyết phục nộp hồ sơ. Sau khi đóng 2.000 nhân dân tệ tiền đặt cọc và vượt qua buổi phỏng vấn, cô mới biết mình được nhận vào làm tại một nhà máy sản xuất linh kiện ô tô của Mazda ở Nhật Bản.
Tuy nhiên, để chính thức xuất cảnh, Lộ Lộ phải đóng tổng cộng 38.000 nhân dân tệ (~139 triệu đồng) phí môi giới. Gia đình phản đối gay gắt vì lo lắng rủi ro. Nhưng cuối cùng, bố cô đứng ra vay mượn, gom đủ tiền cho con gái đi Nhật Bản.
Tháng 12/2013, khi chưa đầy 20 tuổi, Lộ Lộ một mình sang Nhật Bản làm công nhân.
Ba năm làm công nhân, tích lũy 30 vạn nhân dân tệ
Tại Nhật Bản, Lộ Lộ được đào tạo ngắn hạn về ngôn ngữ, tác phong và làm việc trong dây chuyền lắp ráp, chủ yếu là siết ốc, lắp linh kiện – công việc không yêu cầu kỹ thuật cao.
Tháng đầu chưa có lương, chi phí sinh hoạt đắt đỏ khiến cô phải ăn mì gói cầm chừng. Đến khi nhận lương, thu nhập mỗi tháng của cô đạt hơn 10.000 nhân dân tệ (36,7 triệu đồng), cao gấp nhiều lần so với ở quê nhà.
Ba năm làm việc, Lộ Lộ gần như không tiêu xài, không mua sắm, không giải trí. Khi hết hạn hợp đồng năm 2016, cô mang về hơn 500.000 yên Nhật (tương đương khoảng 1,1 tỷ đồng) – số tiền tích lũy sau khi trừ toàn bộ chi phí.

Kết hôn chớp nhoáng, quay lại Nhật và bén duyên nghề “đồng nát”
Năm 2017, Lộ Lộ kết hôn với một người đàn ông Trung Quốc mà cô quen khi làm việc tại Nhật. Sau cưới, cô cùng chồng quay lại Nhật sinh sống. Khi con nhỏ ra đời, mẹ Lộ Lộ sang chăm cháu, giúp hai vợ chồng có thời gian đi làm.
Ngoài giờ làm ở nhà máy, họ tìm việc làm thêm. Tình cờ thấy nhiều người thu gom phế liệu, hai vợ chồng thử làm vào cuối tuần. Ban đầu chỉ là nhặt đồ bỏ đi, mang đến điểm thu mua, nhưng lợi nhuận khiến họ bất ngờ: có ngày kiếm được số tiền bằng vài ngày lương công nhân.
Dần dần, họ mua xe bán tải, chuyển sang thu mua phế liệu chuyên nghiệp. Khi nhận thấy thu nhập từ phế liệu vượt xa lương nhà máy, chồng Lộ Lộ nghỉ việc, tập trung hoàn toàn vào nghề này. Sau đó, chính Lộ Lộ cũng rời xưởng, cùng chồng “toàn thời gian làm đồng nát”.
Mỗi ngày thu hàng chục triệu, thành lập công ty riêng
Hai vợ chồng Lộ Lộ đi thu mua phế liệu từ sáng đến tối, phân loại rồi bán lại cho bãi lớn. Có ngày, thu nhập lên tới 3.000 nhân dân tệ (khoảng hơn 10 triệu đồng). Trung bình mỗi tháng, con số này vượt xa mức lương công nhân trước đó.
Nhận ra điểm yếu là không có kho bãi riêng, phải bán qua trung gian, họ quyết định đầu tư lớn: mua đất, mở bãi tập kết, thành lập công ty tái chế. Năm 2020, doanh nghiệp chính thức ra đời, dù phải vay ngân hàng và nhờ hỗ trợ từ gia đình.
Hiện tại, Lộ Lộ sở hữu khu đất rộng khoảng 4.500 m² tại Nhật, giá trị hàng chục triệu nhân dân tệ. Thu nhập hàng tháng từ việc thu gom, tái chế phế liệu được cho là lên tới hàng trăm nghìn nhân dân tệ, tương đương hơn 700 triệu đồng/tháng.
Sau gần 10 năm ở Nhật, cô gái nông thôn năm nào đã có nhà, có xe, có gia đình ổn định và công việc riêng.
Từ công nhân lắp ốc đến bà chủ ngành tái chế, hành trình của Lộ Lộ cho thấy: đôi khi, con đường ít ai chọn lại chính là lối đi mở ra cơ hội lớn nhất.





