Phong tỏa khẩn cấp một sườn đồi, phát hiện kho báu chứa nhiều dây chuyền vàng và ngọc hồng lựu quý giá
(Thị trường tài chính) -Các nhà khảo cổ vẫn đang nghiên cứu, phân tích để tìm ra nguồn gốc của những món đồ quý giá này.
Vào năm 2023, hai người dò kim loại đã phát hiện một kho báu vô giá gần Donington-on-Bain, East Lindsey, Lincolnshire, cách London khoảng 200km về phía Bắc. Kho báu này bao gồm 4 mặt dây chuyền vàng và ngọc hồng lựu cùng một chiếc trâm cài quý hiếm từ thế kỷ VII, có niên đại lên tới 1.400 năm.
Sau khi phát hiện, họ đã báo cáo sự việc cho các cơ quan chức năng theo quy định của Chương trình Đạo luật Kho báu năm 1996, trong khuôn khổ Chương trình Cổ vật Di động Lincolnshire.

Ngay sau đó, lực lượng chức năng đã phong tỏa sườn đồi để nghiên cứu. Nhà khảo cổ học Lisa Brundle, cán bộ phụ trách cổ vật của hạt Lincolnshire, đã tiến hành nghiên cứu các món đồ cổ này và đưa ra một số phát hiện thú vị. Brundle chỉ ra rằng các món đồ này đã bị mòn và sửa đổi, có thể do chúng đã được sử dụng trong một nghi lễ chôn cất. Việc thiếu các hạt chuỗi cho thấy những món đồ này không bị mất trong quá trình chôn cất mà là một phần của nghi lễ có chủ đích.
Mặt dây chuyền hình chữ D nặng nhất có một viên đá garnet hình vỏ sò, mang ý nghĩa biểu tượng phong phú, liên quan đến sự sinh sản và biểu tượng Kitô giáo. Các mặt dây chuyền hình tròn còn lại có họa tiết ngôi sao và hạt cườm, thể hiện sự tinh xảo và giá trị của chúng.
Nhà khảo cổ nhận thấy rằng, xét về kiểu dáng, tình trạng và thành phần của các vật phẩm, chúng có thể thuộc về một bộ sưu tập thống nhất. Mặc dù mặt dây chuyền thường được tìm thấy trong các nghi lễ chôn cất, các nhà nghiên cứu cho rằng có thể đã xảy ra sự xáo trộn. Họ cho rằng những món đồ này có thể đã bị "khai quật" trong một nghi lễ nào đó diễn ra trên sườn đồi ở nước Anh.

Việc thiếu các yếu tố vòng cổ, vốn thường thấy trong các kiểu sắp xếp mặt dây chuyền, cùng với sự hiện diện của một mảnh trâm cài và tình trạng của các vật phẩm, khiến các nhà khảo cổ suy đoán rằng đây có thể là một kho báu ngọc hồng lựu lớn. Kho báu này có thể là vật phẩm được chôn cất theo nghi lễ hoặc là bộ sưu tập các vật phẩm đã bị "phá hủy" có chủ đích. Những giả thuyết này đặt ra nhiều câu hỏi quan trọng về việc lưu thông, tái sử dụng và chôn cất đồ trang sức có giá trị trong thời kỳ trung cổ sơ kỳ.
Lisa Brundle cũng đưa ra một số giả thuyết về nguồn gốc kho báu. Một khả năng là bộ sưu tập này có thể đến từ kho báu của một thợ kim hoàn. Vào thế kỷ VII, ngọc hồng lựu bắt đầu khan hiếm, có thể một người thợ kim hoàn lang thang đã thu thập các món đồ trang sức cũ để tái chế thành những sản phẩm mới.
Một giả thuyết khác là các kẻ trộm mộ đã nhắm vào các ngôi mộ của phụ nữ có địa vị cao để lấy đi những món đồ trang sức quý giá. Mặt khác, cũng có thể một hoặc nhiều phụ nữ đã tự thu thập và giấu đi những món trang sức này trong bối cảnh xã hội hỗn loạn.
Vào năm 2025, Bảo tàng Lincoln đã mua lại kho báu này.
Nguồn: Researchgate





