Nhà thơ xuất sắc của Hội Nhà văn Việt Nam từ trần
(Thị trường tài chính) - Sự ra đi của nhà thơ để lại niềm tiếc thương sâu sắc trong lòng giới văn chương và bạn đọc.
Tối 29/10, Ban Chấp hành Hội Nhà văn TP.HCM thông tin, nhà thơ Trần Trí Thông đã qua đời tại nhà riêng sau thời gian dài lâm trọng bệnh, hưởng thọ 70 tuổi.
Nhà thơ Trần Trí Thông tên khai sinh là Trần Trí Thông, sinh ngày 10/02/1956 tại xã Lê Lợi, huyện An Dương cũ, TP. Hải Phòng. Ông là hội viên Hội Nhà văn TP.HCM và Hội Nhà văn Việt Nam. Trong suốt hành trình sáng tác, Trần Trí Thông được xem là một giọng thơ bền bỉ, mộc mạc mà sâu lắng, luôn hướng về vẻ đẹp nhân văn, tình yêu con người và quê hương đất nước.
Tác phẩm của ông trải dài qua nhiều giai đoạn, phản ánh rõ nét hành trình sáng tạo và chiêm nghiệm của một người làm thơ sống trọn với chữ. Những tập thơ tiêu biểu của ông có thể kể đến như Điều anh muốn nói với em (2005), Em đừng chia nửa vầng trăng (2005), Lục bát tìm mùa (2006), Không thể bắt đền (2010), Tiếng gà gáy trong ba lô (2016), Chân bùn em lội (2018), Tôi – Em và một… (2022) và Mặt trận gần phía trước (2024).

Trong số đó, Mặt trận gần phía trước được xem là cột mốc đáng nhớ, thể hiện bước chuyển mới trong tư duy nghệ thuật của ông. Trường ca này không chỉ giàu chiều sâu tư tưởng mà còn phản chiếu trải nghiệm sống dày dặn, sự chiêm nghiệm về thân phận con người trong chiến tranh và hòa bình.
Giai đoạn 2010-2011, Trần Trí Thông giành Giải Khuyến khích tại cuộc thi thơ Lục bát trữ tình do Tạp chí Văn nghệ Quân đội và Tạp chí Sông Hương đồng tổ chức. Giải thưởng này góp phần khẳng định phong cách thơ đậm chất trữ tình và gần gũi, nơi ông lựa chọn thể thơ truyền thống để chuyển tải những cảm xúc rất đỗi đời thường nhưng thấm đẫm tình người.
Với ông, thơ ca không chỉ là nghệ thuật ngôn từ, mà là tiếng nói thăng hoa của tâm hồn thông qua sự sáng tạo từ ngôn ngữ, được biểu cảm qua trang viết và bạn đọc. Ở mỗi vần thơ, Trần Trí Thông luôn gửi gắm niềm tin, tình yêu và trách nhiệm với cuộc đời, xem văn chương như một cách để con người phản chiếu tâm hồn, trí tuệ và tình yêu lao động, xây dựng đất nước.
Trong một lần chia sẻ, ông từng nói giản dị nhưng đầy triết lý: “Văn thơ mang đi mà không hề đòi lại”. Câu nói ấy như lời tự sự của một người nghệ sĩ chọn sống hết mình cho sáng tạo, coi việc viết là sự dâng hiến là hành trình trao gửi trọn vẹn đam mê và tâm hồn cho cuộc đời.
Sự ra đi của nhà thơ Trần Trí Thông để lại niềm tiếc thương sâu sắc trong lòng giới văn chương và bạn đọc – những người từng đồng hành cùng ông qua từng câu chữ, từng nhịp thơ chan chứa tình người.





