Thành phố dưới lòng đất với hơn 600 lối vào, có sức chứa lên đến 20.000 người, được UNESCO công nhận là Di sản thế giới
(Thị trường tài chính) - Năm 1985, thành phố ngầm này được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới, thu hút lượng lớn du khách từ khắp nơi trên thế giới về tham quan.
Nằm ở độ sâu 85m bên dưới lòng đất và được chia thành 18 tầng, Derinkuyu (tọa lạc tại khu vực Cappadocia của Thổ Nhĩ Kỳ) được biết đến là thành phố ngầm lớn nhất thế giới từng được phát hiện.
Đây là một thành phố cổ đã bị bỏ hoang trong nhiều thập kỷ. Mãi đến năm 1963, một người đàn ông địa phương mới phát hiện ra sự tồn tại của nó khi nhận thấy đàn gà của mình đột nhiên "biến mất" một cách bí ẩn trong khu tầng hầm do gia đình tự xây dựng trước đó.
Thấy kỳ lạ, người đàn ông quyết định phá bỏ một bức tường và bất ngờ phát hiện một đường hầm. Không ai ngờ rằng, chính hành động vô tình này đã mở ra một thành phố ngầm khổng lồ bị lãng quên. Sau đó, hơn 600 lối vào dẫn đến thành phố ngầm này đã được phát hiện nằm rải rác trong nhà của nhiều cư dân trong vùng.
Các chuyên gia nhận định rằng địa hình đặc biệt của vùng Cappadocia rất lý tưởng cho việc xây dựng các công trình dưới lòng đất. Do kiến tạo địa chất được hình thành từ loại đá tro núi lửa khô và mềm giúp dễ chạm khắc và đào hầm bằng những công cụ đơn giản.
Theo IFL Science, thành phố ngầm Derinkuyu chủ yếu được sử dụng như một nơi trú ẩn trong những thời kỳ chiến tranh hoặc khó khăn. Niên đại của thành phố vẫn gây tranh cãi trong giới học giả nhưng một số ước tính cho rằng công trình ra đời cách đây 2.800 năm. Với thiết kế thông minh và quy mô lớn, vào thời kỳ đỉnh cao, thành phố này là nơi sinh sống của khoảng 20.000 người.
Sau khi được người đàn ông phát hiện vào năm 1963, công cuộc khai quật thành phố Derinkuyu đã được tiến hành, tiết lộ một mạng lưới phức tạp bao gồm nhà ở, kho lương thực, chuồng gia súc, trường học, xưởng rượu,...
Các tầng trên, gần mặt đất, được thiết kế làm khu vực sinh hoạt và nghỉ ngơi nhờ hệ thống thông gió tốt nhất. Trong khi đó, các tầng sâu hơn dưới lòng đất chủ yếu được sử dụng để trữ lương thực, làm nhà kho. Các tầng giữa của thành phố ngầm đảm nhận nhiều chức năng khác nhau, bao gồm khu vực đặt máy ép rượu, chuồng gia súc, tu viện, nhà thờ nhỏ.
Thành phố này sau đó cũng nhanh chóng trở thành điểm đến thu hút hàng nghìn du khách. Đến năm 1985, thành phố ngầm Derinkuyu được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới.